Thứ Ba, 10 tháng 9, 2013

Làng nghề bánh tráng Thuận Hưng

Không khí Tết dường như đến sớm hơn ở làng bánh tráng Thuận Hưng, TP Cần Thơ, làng nghề có truyền thống gần hai thế kỷ. Từ hai tháng trước tết, nhà nhà đã tất bật đắp lò, đan vĩ, làm giàn phơi bánh.
Những ngày này, trên 500 lò bánh tráng ở Thuận Hưng hoạt động hết công suất suốt ngày đêm. Nhà nào cũng đỏ lửa, nhân công làm việc luôn tay, lượng sản phẩm làm ra gấp mười lần so với ngày thường, vẫn không đáp ứng đủ nhu cầu.
Bà Trương Thị Sậm, ở ấp Tân Thạnh, hồ hởi cho biết: thương lái ở các tỉnh Vĩnh Long, Hậu Giang, Kiên Giang, An Giang... từ mấy tháng trước đã đến tận nhà để đặt bánh. Họ sẵn sàng đóng tiền cọc cao để chắc ăn tết có bánh. Nhà bà có bốn người làm, trong đó 2 người ngồi lò thực hiện công đoạn tráng bánh, hai người lo chạy vỉ phơi nắng và xếp bánh, nhưng lượng bánh làm ra mỗi ngày không đủ nhu cầu khách hàng, dù hai lò tráng gần 20.000 cái bánh/ngày.
Phơi bánh tráng ở làng bánh Thuận Hưng, Thốt Nốt.
Cũng theo bà Sậm, từ tháng 11, các loại bánh tại lò đã tăng 5 - 10% so với giá năm trước, nhưng lượng khách mua vẫn không giảm. Bánh tết không chỉ cung ứng cho thị trường trong nước, mà sang tận Campuchia. Theo các bậc lão nông, làng nghề bánh tráng ở Thuận Hưng có từ hai thế kỷ nay. Hầu hết các hộ dân đều tham gia, tạo thành một vòng khép kín, từ xay bột, tráng bánh, phơi bánh cho đến bỏ mối, giao hàng và vận chuyển. Các lò bánh tráng ở đây hoạt động quanh năm, kể cả mùa mưa, mới có đủ hàng giao cho mối quen. Bốn loại bánh là thế mạnh của làng nghề này là bánh tráng mặn (bánh dịu, có pha muối); bánh xốp (không pha muối); bắng tráng nem (khổ nhỏ) và bánh tráng dừa (loại để nướng, có thêm dừa và mè).
Bàn tay khéo léo của các mẹ, các chị trong khâu tráng bánh, cộng với bí quyết pha bột đã làm nên chiếc bánh mịn màng, tròn trịa, đều tăm tắp, với vị gạo thơm nên khách hàng rất ưa thích. Bà Ngô Thị Hồng Giáo, các mối hàng vẫn gọi bà Hai Giáo, người gắn bó hơn 30 năm với nghề, cho biết: sở dĩ bánh tráng Thuận Hưng nổi tiếng, là nhờ kinh nghiệm trên 100 năm trước của ông bà truyền lại, con cháu nối nghiệp phát huy. Muốn cho bánh thơm ngon, không dai, không bở, lại để được lâu, người làm phải chọn cho được lúa cấy tại vùng Thốt Nốt, đặc biệt là không được chọn lúa mới gặt, cũng không nên chọn lúa quá cũ. Quá trình phơi và gỡ bánh cũng là một nghệ thuật. Muốn chiếc bánh nguyên vẹn, không cong vênh, người phơi phải biết canh nắng để gỡ cho đúng lúc. Sau đó xếp lại thành chục, rồi dằn cho phẳng mặt, trước khi giao hàng.
Ở làng nghề này, dù thu nhập mỗi lao động chỉ từ 50.000 - 60.000 đồng/ngày, không ai giàu lên nhờ tráng bánh. Nhưng không có ai bỏ nghề, bởi nhà nào cũng muồn giữ lửa, giữ nghề, giữ thương hiệu, bề dày kinh nghiệm gần hai thế kỷ từ thời cha ông.
 Theo langnghe.org 

0 nhận xét:

Đăng nhận xét